em với anh lại là bạn nhiều năm nay, nên chưa anh chưa có suy nghĩ nào đi quá xa”
Tôi bèn kể cho anh nghe bao nhiêu năm qua mẹ cô đơn, không hạnh phúc như thế nào, khát khao một tình yêu ra sao? Mẹ chỉ biết quên đi bằng cách yêu thương chăm sóc tôi và đắm chìm vào các bộ phim, tiểu thuyết ngôn tình để quên đi hiện tại.
Sao một lúc lâu suy nghĩ, anh hỏi: “nếu giờ anh quen chị Hạnh thì em không giận anh chứ”
“không đâu, em còn giúp anh giữ bí mật và làm quân sư cho anh.”
Anh cười bảo “em chưa yêu ai biết gì mà quân sư?”
“Nhưng có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng, anh có một nội gián, điệp viên hoàn hảo còn gì? Nhưng em cũng có một điều kiện”
“gì vậy?”, anh hỏi.
“đó là kể từ đây, em giữ tuyệt đối bí mật cho hai người nhưng anh với mẹ có chuyện gì dù lớn dù nhỏ cũng phải kể cho em nghe hết, kể cả sau này mà có clip hay gì đó cũng phải cho em xem. Nói chung anh em mình không được giấu diếm bất cứ điều gì với nhau”
Trong lòng, có lẽ anh Vũ cũng đã có thích mẹ tôi (đẹp như vậy mà!), vả lại cũng nửa năm rồi anh không quen ai, và bản chất người đàn ông cũng thích chinh phục cái mới lạ nữa, nên sau một hồi suy nghĩ, anh gật đầu như cái máy.
Hai anh em ngoặc tay giao kèo. Từ hôm đó anh Vũ chính thức bắt đầu kế hoạch cưa cẩm mẹ với tôi là quân sư quạt mo.