thoát khỏi nhà. Bữa đó, vào lớp thiệt là cực, nhìn vào đâu cũng chỉ thấy làng xàng lồn với vú của dì, lần này thì thấy thiệt sự chớ không còn lơ tơ mơ như nằm mộng nữa.
Tôi lẩm bẩm một mình : ừ, bà đã muốn chết thì tôi cho chết. Tôi sẽ gỡ danh dự cho ba, kẻo mang tiếng cả dòng nhà tôi chẳng nên thân nên hồn. Nói vậy mà tôi cũng thấy khó, chả lẽ dì làm vậy rồi tôi đè đại, nhỡ dì thật bụng, không cho, tát cho vài cái lại mét với ba thì bể dĩa là cái chắc. Tôi quay quắt nhiều ý tưởng lộn xộn trong đầu nên nghễnh ngãng như người mộng du.