Thành Viên

Vô kỵ triệu minh – Chap 15

Vô Kỵ Triệu Minh

Vô kỵ triệu minh – Chap 15
≧✯◡✯≦✌
✧ ✱ ✶ ✷ ✴ ✸ ✺

Trên Quang Minh đỉnh, Vô Kỵ thấy bóng dáng của một tên sư trọc đầu ẩn hiện lén lút trên một căn lầu thì chàng liền phóng người theo dõi.

Vô Kỵ nhẩy lên từng lầu thứ hai rồi từ từ đẩy cửa bước vào. Chàng thấy mình đúng trước một dẫy hành lang vắng lặng, phòng ốc liên tiếp, im lìm. Chàng liền nhẹ nhàng bước dọc theo dẫy phòng, cố nghe ngóng, dò xét động tĩnh chung quanh. Ði quanh co, ngoắt ngéo một lúc, Vô Kỵ vẫn không dò ra manh mối gì cả. Bốn bề lặng im, vắng vẻ, chỉ có một mình chàng đang lò dò đi qua những phòng rộng lớn không bóng người. Bỗng nhiên chàng nghe có tiếng bàn ghế rớt đổ lỏng chỏng, rồi hình như có tiếng người rên la đau đớn. Khi biết là những tiếng động đó phát xuất từ từng dưới, Vô Kỵ liến phóng người xuống lầu. Ðứng trước một căn phòng, cánh cửa to lớn đóng chặt, chàng nghe tiếng một người nói lên, phát ra sau cánh cửa:
– Thành Khôn, mi ra tay lén lút đả thương chúng ta một cách đê tiện như vậy, Dương Tiêu này nhất định không để mi thoát khỏi Quang Minh Ðỉnh này đâu.

Vô Kỵ liền nhìn lên, thấy trên vách tường cao có những viên gạch hoa với những lỗ nhỏ thông vào phía trong, chàng bèn nhẹ nhàng bám người lên mà nhìn vào. Vô Kỵ thấy đứng ở giữa nhà là một người to lớn, trọc đầu, mặc áo thụng xám, đứng xoay lưng về hướng mình. Chàng nhận ra ngay đó là tên sư trọc đầu mà chàng đã thấy ẩn núp ở ngoài. Trước mặt tên hòa thượng là Dương Tiêu, dáng điệu mệt mỏi, đang ngồi trên một chiếc ghế lớn, còn Nhất Tiếu thì đang ngồi xếp bằng vận công ở dưới đất, mặt xanh lè, và nằm ngổn ngang là năm người nữa, chắc là Ngũ Tảng Nhân, mặt mũi nhăn nhó, hơi thở khò khè. Hiển nhiên là mọi người, theo như lời của Dương Tiêu, đều bị tên hòa thượng ra tay đánh lén, mang thương tích hết cả rồi. Thành Khôn, tên sư trọc đầu, đứng chống nạnh, cười hề hề:
– Ðược, ngươi cứ tha hồ nói bảnh đi. Các ngươi đã được nếm mùi Nhất Âm chỉ của ta thì chỉ trong vòng một hai ngày thôi là đi chầu diêm vương hết.
Dương Tiêu mím môi, nhìn Thành Khôn với con mắt căm tức:
– Bao nhiêu năm nay ta không thấy mi, bây giờ bỗng nhiên mi xuất hiện đánh lén chúng ta như vậy, thử hỏi có đáng mặt anh hùng hay không?
Thành Khôn cười ha hả:
– Trên đời này cứ dựa vào tiếng anh hùng thì sao làm được việc lớn? Ta nói thật cho ngươi biết, tuy ta không ra mặt, nhưng những việc gì xẩy ra trong Ma giáo là ta biết hết. Mộng của ta là làm sao phá tan Minh giáo, cho nó không còn có chỗ đứng trên giang hồ nữa.
Dương Tiêu nhăn mặt hỏi:
– Minh giáo chúng ta có làm gì gia hại tới mi đâu mà mi oán hờn chúng ta như vậy?
Thành Khôn cười trả lời:
– Thôi được, trước khi các ngươi chết, ta nói cho các ngươi biết tiền căn tại sao ta oán ghét Ma giáo cũng không sao, để có xuống địa ngục thì cũng không còn giận ta nữa. Lần cuối cùng các ngươi thấy ta là lúc Dương Phá Thiên, giáo chủ các ngươi, làm đám cưới có mời ta dự lễ. Hôm đó ta làm ra vẻ tươi cười nhưng thật ra trong lòng ta đau đớn vô cùng vì Dương phu nhân chính là sư muội của ta. Hai chúng ta thương yêu nhau, nhưng rồi nàng vì ham danh vọng nên nhận lấy tên Phá Thiên để làm giáo chủ phu nhân, bỏ rơi ta. Tuy vậy, sau đó, mặc dù đã có chồng rồi, nàng vẫn say mê ta, lén lút tự tình với ta trong bao nhiêu năm, trên Quang Minh đỉnh này, không một ai biết.
Dương Tiêu trợn mắt chỉ vào mặt Thành Khôn:
– Mi đừng nói láo! Mi…
Thành Khôn ngửng mặt lên, cười dài:
– Ngươi tin hay không thì không can gì đến ta. Này Dương Tả sứ, ta nói cho ngươi hay, ngươi có biết là ta đã lên Quang Minh đỉnh ăn nằm với giáo chủ phu nhân của ngươi cả trăm lần, đụ đéo mê tơi, ái ân khắp chốn, không ngang cùng ngõ hẻm nào mà ta không biết. Hà, hà, nàng đã đưa đón, bao che cho ta trong suốt thời gian đó; trong lúc ta say mê hưởng thụ người đẹp thì các ngươi cứ phải cun cút cung phụng hai ta. Thật đã đời!

Dương Tiêu và quần hùng Minh Giáo nghe Thành Khôn ba hoa nói năng, nước miếng văng tung tóe, thì tức giận đỏ mặt tía tai. Nhưng ai cũng công nhận là hắn nói không ngoa, không thể dựng đứng lên một chuyện động trời như vậy được. Rồi mặt Thành Khôn bỗng nhiên sa sầm lại:
– Nhưng lần hẹn hò cuối cùng, sau khi làm tình xong, nàng tự dưng đổi tính, nói là không muốn gặp ta nữa, phải trở lại với chồng. Ta năn nỉ, khuyên can thế nào nàng cũng không nghe. Từ đó ta không còn có dịp gặp nàng nữa, vì thế ta căm giận tự thề là nếu ta còn chút hơi thở nào thì ta sẽ tìm mọi cách phá tan Minh giáo.
Thành Khôn mím môi lại, nói tiếp:
– Một điều nữa, các ngươi không biết là Tạ Tốn, một trong Tứ Ðại Pháp Vương, chính là đệ tử của ta. Ta bèn giả bộ uống rượu say, hãm hiếp vợ hắn rồi giết chết cả gia đình hắn làm hắn nổi điên lên giết người bừa bãi khiến cả giang hồ ai mà không oán ghét Ma giáo của các ngươi. Hà, hà, đồ đệ thương yêu của ta đã giúp ta làm nên việc lớn! Hà…hà…
Nghe Thành Khôn kể chuyện long trời lở đất như vậy, với một giọng điệu hết sức ngang nhiên, tự mãn, Vô Kỵ tức giận vô cùng. Hóa ra cơn điên của nghĩa phụ mình là do tên Thành Khôn này cố ý gây ra mà thôi. Tạ Tốn bây giờ mù lòa, cô đơn trên hoang đảo, thân bại danh liệt cũng tại một tay Thành Khôn xếp đặt từ đầu hết.

Nhất Tiếu liền lên tiếng thều thào hỏi Thành Khôn:
– Vậy sao bây giờ mi lại trở thành một hòa thượng?
Thành Khôn cười khịt một tiếng:
– Ðó cũng là một kế để ta phá hại Ma giáo các ngươi đó. Khi thấy Tạ Tốn tìm kiếm ta để trả thù mà không được rồi hắn nổi điên lên chém giết bừa bãi, ta giả bộ vái Không Kiến thần tăng của Thiếu Lâm làm sư phụ, rồi van xin ông ta đứng ra hòa giải. Không Kiến ngu ngơ, tin người, nhận ta làm đệ tử, truyền cho ta Cửu Dương Công, rồi đồng ý giúp ta hóa giải cơn thù. Nhưng y từ bi quá đỗi nên bị trúng kế của Tạ Tốn mà vong mạng. Thật là hơn cả sự mong ước của ta nữa — học được môn Cửu Dương thần công và giá họa cho Ma giáo. Bởi vì Tạ Tốn giết Không Kiến gây vạ lớn trong giang hồ làm anh hùng oán giận, Ma giáo bị tẩy chay, ghét bỏ.
Dương Tiêu ngắt lời Thành Khôn:
– Mi là đệ tử của Không Kiến thần tăng, phải thuộc vào hàng chữ Viên. Vậy thì mi là Viên gì?
– Viên Chân chính thị là ta!
Nghe Thành Khôn tự xưng mình là Viên Chân, Vô Kỵ liền nhớ tới lúc xưa còn nhỏ, mình bị Huyền Minh thần chưởng đánh vào lưng chữa không được, Trương Tam Phong phải đem mình lên chùa Thiếu Lâm, trao đổi võ công để chữa bệnh cho mình. Chàng được một vị hòa thượng tên là Viên Chân, cách một bức vách, truyền khẩu quyết của Cửu Dương công cho mình tập. Khi hắn biết mình bị khí âm hàn hành hạ, Viên Chân còn giả bộ làm phước, phá thủng một lỗ, đưa tay qua vách tường để đả thông bát mạch kinh kỳ của mình, nhưng thật ra là để khí độc xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng, hại mình đến không thể chữa bệnh được nữa, chỉ chờ chết. Nghĩ tới đó, Vô Kỵ mới biết Thành Khôn, hay là Viên Chân cũng thế, là một tên thâm hiểm, âm độc vô cùng.

Nhất Tiếu lờ đờ lên tiếng:
– Thành Khôn, mi nghĩ mi có đủ tài cán để rời khỏi Quang Minh đỉnh này hay sao?
Thành Khôn nhếch mép:
– Bức Vương, ta theo dõi ngươi mấy ngày nay rồi mà mi đâu có biết. Nếu ngươi tưởng là sẽ có người đến cứu thì ngươi lầm rồi đó. Hai thằng đệ tử của ngươi hôm nay ta đã cho đi chầu ông bà chúng nó rồi. Chẳng mấy chốc thầy trò mi cũng tái họp với nhau mà thôi.
Rồi hắn chỉ vào Dương Tiêu và các người:
– Hôm nay là ngày tàn của các ngươi và cũng là ngày tàn của Ma giáo. Sáu đại môn phái đang tiến tới Quang Minh đỉnh để tận diệt bọn ngươi. Ta đã ra tay trước, đả thương các ngươi rồi, thì sau đó công việc tru diệt Ma giáo và đồng đảng chỉ là một chuyện dễ dàng như cơm bữa.
Nói xong, Thành Khôn ngửng mặt lên mà cười dài, tự mãn.

Bất chợt cánh cửa bên hông bật mở, một nàng con gái bước vào, thấy cảnh người ngợm đứng nằm ngổn ngang thì la lên:
– Cha! Có chuyện gì vậy? Hoà thượng kia, ngươi là ai?
Dương Tiêu thấy con gái mình, Bất Hối, xuất hiện, bèn nhẩy tới chắn ngang người nàng mà nói thật nhanh:
– Bất Hối, con chạy đi! đừng lí gì tới việc trong phòng này nữa.
Thành Khôn liền phóng người tới, dơ ngón tay điểm tới người Bất Hối:
– Không có một người nào thoát khỏi phòng này mà không toàn mạng hết!
Thấy ngón tay của Thành Khôn rẽ gió chĩa tới người con gái mình, Dương Tiêu cố nhịn đau, đưa người ra đỡ ngón tay đó, đồng thời y dùng hai tay mà đẩy Bất Hối ra ngoài. Mọi người chỉ nghe “Hự!” một tiếng rồi thấy Dương Tiêu loạng choạng, nhưng nhất định không ngã xuống. Thành Khôn thấy Dương Tiêu trước đó đã bị mình điểm bị thương, bây giờ còn bị thêm một chỉ nữa mà vẫn không té ngã, liền khen thầm vị Tả sứ của Minh giáo là tài ba, nhưng hắn cũng đưa tay ra mà đẩy Dương Tiêu qua một bên. Dương Tiêu cố sức gượng đứng chắn ngang cửa hầu kéo dài thời gian cho Bất Hối chạy thoát. Trong khi Thành Khôn rung tay một cái làm cho Dương Tiêu bắn rơi xuống đất thì bất ngờ Nhất Tiếu quát lên một tiếng, nhẩy tới đánh ngay một chưởng vào lưng Thành Khôn đến bùng một tiếng thật lớn. Hóa ra Nhất Tiếu tuy bị thương nhưng y giả bộ hết hơi sức, ngấm ngầm hội tụ tất cả công lực còn sót lại chờ lúc Thành Khôn không để ý liền ra tay một đòn Hàn Băng Miên chưởng độc đáo của mình quyết sống mái cùng chết với địch thủ. Bị đánh một chưởng vào lưng, Thành Khôn thổ ra một

Open

Close


truyen tranh 3d hen tai 2 mẹ con ngu ngơ mới nhấtsex lam tinh voi bup betruyen gay cha duongsexnangtruyen hentai pha trinhtruyen choi vo banyêu phải song sinhdoc chuien dit nhautruyện sex đổi vợ đổi chồngdoc truyen sex vo chongnaruto hentai truyenhentai dong tinh nutruyen sex em vo nung lonsex co trang chinatruyen me con du nhauTruyen sex hoang dungtruyện sex mợ cháutruyen sex quy ba khat tinhTruyen sex hoc sjnhtruyen hentai bleachĐịt em nữa đi truyện 18+truyen sex tra no tinh cho septruyen sex con dau khong mac quan lottruyen 18 hiepdocchuyenditnhaubu lon suong khongnàng dâu thời nay fulltruyen nguoi lon co hang xomyeu phai song sinhtruyện khiêu đâmtruyen gay nuoc ngoaitruyen sex du nhautruyện sex chị em ruộttruen sezbu lon truyentruyen sex loan luan me con fulltruyen sex cổ trangtruyen sex voi vo bantruyen lồnchuyện nha co ngatruyện sometruyen hentai chi gaianh nung qua cho anh du em ditruyen hentai loan luan moi nhattruyện hentai lestruyen dit nhau voi sepĐịt em nữa đi truyện 18+co em vo va ong anh re khong the cuong laitruyen sex co hang somtruyen hentai naruto va hinatatruyen xxx moi nhatnghe truyen sex radiođọc truyện địt nhau loạn luântruyen sex tra tanbi quyet bu lontruyen sex chi hang xom than yeu fulltruyen sex vang chong chap 4truyện sex khám bệnhtruyen 18 bu lontruyen tranh sex chi gaitruyện liên minh huyền thoại sextruyen sex anh hung xa dieutruuen sex hiep dam giettruyện sex trung quốcanh re choi em dauchuyen sex vo chongnghe truyensextruyen tranh 18 bi mat cua nguoi votruyen sex nhin tromtruyen sex chay nuoctruyens extruyen tinh yeu sexnghedoc truyen 1sextruyen lol hentaitruyen sex lam tinh voi em votruyen gay thay giao"Ham Muốn Tiềm Ẩn Của Mẹ "truyen sex khi chong di vangDoc truyen tranh hientai sex vụm trôhmtruyen nung ve đemchuyện sex có thậtTruyện sex ư..a,.ư tập thểhentai dirty old mantruyen hentai thay giao