Tôi thẫn thờ trong phút chốc. Rồi vụt đuổi theo gã đưa bưu phẩm. Thấy tôi. Gã định lẩn. Bảo sao tôi nhìn gã cứ thấy có gì đó sai sai. Lão đi xe đạp điện làm tôi chạy muốn hộc cức. Vỗ vai…
– anh à cho em hỏi…..
…
..
.
Tôi đi về nhà. Biết được sự thật sau khi dùng biện pháp mạnh với lão trai đen đủi.. tôi cười nhẹ. Em ngốc lắm.! Mở cửa. Ngó vô bếp thấy Linh đang nấu ăn. Muốn giết tôi hay sao mà mặc đúng cái áo sơ mi trắng. Tiến lại. Linh quay qua hôn tôi cái rồi thỏ thẻ
– anh đi đâu vậy.?
– à. Không có gì. Em nấu gì đó
– thịt kho.
– à.. hm nay anh nhận được 1 bưu phẩm lạ. Đề tên Trang.
-….
– anh bối dối quá_ tôi nhìn Linh dò hỏi
– thì anh cứ mở ra đi. À mà đợi e chút nhé.
Linh vặn nhỏ lửa rồi cùng tôi ra phòng khách. Tôi bóc hộp quà. 1 cái áo len cổ tym. Đẹp. Nhưng tôi vờ than
– chậc. Xấu thế.
– xấu cái đầu anh á. Thế thôi
– ủa. Thì Trang nào đó tặng anh anh thấy xấu thì chê xấu thôi.
– giả nai à. Anh quên en ấy rồi à. Anh ko nghĩ nếu Trang nghe thấy sẽ rất buồn à.
– …..
Tôi nhìn em kiểu anh biết hết rồi Linh ạ. Em cx nhìn tôi. Xong coi sao đó. Em rúc vô ngực tôi. Tôi cười
– anh đuổi theo anh đưa bưu à.
– ko có.
– thì em nghĩ anh nhận được quà của Trang anh sẽ vui hơn. Dù sao cx yêu nhau 1 time mà.
– hâm ơi. Cô ta bỏ anh đi thì anh cần gì nữa. A có em là đủ rồi.
– ư…. ko phải vậy đâu.
– chứ sao.?!
– ơ.. dạ. Trang bị gia đình ép mà.
– kệ cô ta. Anh ko quan tâm. Mà Linh ơi anh thấy khét.
– dạ… óa…. nồi thịt của em..
Buông tôi ra em chạy ùa vào bếp. Nhìn em buồn cười quá. Mở điện thoại nhắn tin cho lũ bạn.
– tối đi ăn ko mấy ku.?
– nên nà nên nà nên nÀ nên.
– m ở éo đâu vậy DM
– nên lóc nhà nà bắt con gà..
– thằng ngáo cức này.
– ra bar đi. Đông vui lắm rồi.
– ờ. Chút nữa.
Lâu lắm rồi tôi ko đến bar. À chắc phải từ lúc Linh yêu tôi. Quay vô kêu Linh ăn sớm đi chơi. Em hớn hở hẳn. Hai đứa xì xụp chút thì bố tôi về.
– chào bố ạ.
– ừ. Hai đứa đang ăn à.
– bố ăn chưa.?! _ Linh kêu bố tôi bằng bố mí ghê.
– ờ.. ừ.. chưa.
– vậy bố đi tắm đi rồi xuống ăn mí bọn con ạ. Vẫn còn nước nónh đó bố.
– ừ.
Ăn chút sau thì xong. Tôi lên phòng sắm đồ. Bố tôi ăn còn Linh ngồi cùng cho bố đỡ thấy bất tiện. Nghe có vẻ ổng hài lòng ghê lắm. Lúc tôi xuống Linh mí lên thay đồ. Chào bố 2 đứa lượn.
Đến bar thì quán này mới mở. Tôi lần đầu đến thấy cx ổn phết đó chứ.
– anh đưa xe em dắt cho ạ.
– ờ. _ thằng trông xe mau lẹ dắt xe tôi vô chỗ. Đi vào ngó quanh thấy. Cái éo gì kia. Thằng DM đang cãi nhau mí mấy anh trẩu. Mấy thằng nhóm tôi đứng sau sẵn sàng đánh nhau rồi. Đúng là dm mà.
– thằng chóa mày làm lại động tác vừa rồi coi.
– dm éo phải thách bố nhá.
– dm.. loại éo có lịch sự.
– cc.. xàm l*n.
Tiến lại. Linh chui ra sau lưng tôi. Con gái gì mà…
– cái éo gì đây DM.
– a. Thằng Rắm. Vô đây. Thằng chó này dám sờ mông ny t._ dọng lè nhà lè nhè. Chắc khướt rồi.
– nện nó đi._ Chuột cười hềnh hệch. Má.
Thằng chó kia thấy thế. Cầm cái chai phang thẳng mặt DM. Tôi lẹ tay đỡ cho nó. Rách tay. Cx may chứ nó rách mặt thì cx éo ổn. Thuận đà tống 1 hit vô bụng thằng trẩu ngã lăn ra đất. Đám tôi ùa vào đám nó. Tôi cùi trò lên gối các kiểu. Muray mà cận chiến thì quả thật cx bá lắm. Nắm đấm dù mạnh đến mấy cx không bằng cùi chỏ mà. Đang ban hành say sưa thì tôi ăn 1 tuýt.
– dm.. thích làm loạn trong bar tao à.
Ngó lại. Một đám bảo kệ cầm hàng đứng lố nhố. Thằng đứng đầu nhìn quen quen. Vỗ vỗ đầu cho nhớ ra. À. Thằng chó này hơn tôi 2 khóa. Năm bọn tôi lớp 10 mí vô thì lão cầm trùm trường. Đánh nhau khỏe nhưng mà ngu. Đéo hiểu sao mở được bar khônh biết.
– ai như anh Hùng hả.?
– bố đây._ cái giọng ghét vc
– anh em biểu diễn tý cho bar nó sôi động mà a kéo cả đám này đến làm gì.
– sôi cái dm mày. Xì tiền ra đền bù bố xong cút.
– cc em ạ_ DM vẫn rất là dm
– ừ cc. Lên.
Kêu thằng Chuột rúc ra chỗ khác gọi quân. Bọn tôi tụ lại sát tường để nên nhau mí lũ kia. Mấy em gái hét loạn lên. Linh trốn đâu rồi. Yêu thật. Tôi hay kêu mí Linh lúc nào tôi đánh nhau cứ chạy đâu đi. Cho tôi đỡ phải trông chừng. Mấy đứa kia sắp cho bọn tôi ăn hành thì ……