Thành Viên

Yêu Thầm Chị Họ – Chap 69 (2)

Yêu Thầm Chị Họ

Yêu Thầm Chị Họ – Chap 69 (2)
≧✯◡✯≦✌
✧ ✱ ✶ ✷ ✴ ✸ ✺

Vậy là mình lại lên đường về quê chị. Khác hẳn tâm trạng háo hức trước kia, lần này lòng mình nặng trĩu. Chạy xe mà đầu óc cứ để đâu đâu, mấy phen suýt ủi xuống ruộng.

Mọi khi thấy đoạn đường thật xa, thật lâu, đi mãi không tới nhưng sao hôm nay cứ có cảm giác nó ngắn gấp bội. Càng đến gần nhà chị, mình càng thêm rối bời. Tâm trí tràn ngập những suy nghĩ lung tung và nỗi sợ hãi mơ hồ.

Mình sợ khi đến nơi sẽ chẳng còn thấy chị ở đó nữa..

Sợ chị đã bước theo ai khác rồi..

Sợ chị chẳng tha thứ cho mình..

Và hơn tất cả mọi thứ, mình sợ phải đối diện với ánh mắt căm phẫn, oán giận của chị. Ánh mắt như muốn đốt cháy linh hồn mình bằng lỗi lầm mình đã gây ra. Thật sự mình rất sợ ánh mắt ấy!

Mình lặng lẽ dừng xe trước nhà. Không gian khá vắng lặng yên tĩnh, chỉ nghe tiếng chim và côn trùng thi thoảng kêu rỉ rả.

Nhà chị để cửa, đồng nghĩa với trong nhà có người. Là chị hay dì dượng, hoặc là cái thằng hàn xẻng mò về tận đây? Nếu vậy, mình sẽ sút nó bay ra khỏi nhà.

Nghĩ đến “tình địch từ trên trời rơi xuống” làm mình giận sôi gan, bao nhiêu sợ hãi lập tức biến mất, hùng hùng hổ hổ đi vào. Tuy vậy, tim mình vẫn đập ầm ầm vì hồi hộp.

Tiếc rằng tinh thần hăng hái chẳng tồn tại được bao lâu, cho đến khi mình nhìn thấy một đôi giày da bóng loáng đặt ngay trước phòng chị, và cửa phòng thì đóng chặt, chỉ nghe được âm thanh nói chuyện đùa giỡn thì thào chốc chốc lại từ trong vang ra.

– Đừng mà anh… hi hi… kì lắm..!! – Có tiếng chị cười khúc khích.

Tiếp tục là giọng nói xí xô như tiếng Hàn mình không nghe rõ lắm, rồi chị lại cười, kèm theo những âm thanh nhạy cảm của chăn gối ma sát loạn xạ.

Đến đây, tai mình ù đi, chẳng còn nghe được gì nữa. Tim như bị ai tóm chặt lấy mà bóp mạnh, nhói đau trong lồng ngực. Chân cũng chẳng cách nào đứng vững nổi, mình loạng choạng té ngồi xuống sàn nhà. Mắt nhìn chằm chằm vào cửa phòng, cay xè dù nước mắt chẳng rơi ra.

Mấy phút trôi qua, mình vẫn ngồi đó, mắt vẫn nhìn vào phòng dù biết chẳng để làm gì. Tiếng cười đùa hạnh phúc của đôi tình nhân trong đó chưa bao giờ ngừng lại, liên tục xoáy sâu vào tai mình. Đau đến tận cùng trước sự thật quá cay đắng…

Miệng mình mím chặt, bàn tay run rẩy vì đau và tức giận. Cuối cùng, mình gượng đứng lên, nặng nề bước ra khỏi nhà. Tâm trạng chìm ngập trong sự cay đắng lẫn thất vọng, nhưng mình biết bản thân không có tư cách để ghen tuông. Đến tận lúc này, mình mới hiểu được cảm giác của chị khi chứng kiến cảnh tượng không hay giữa mình và em Uyên. Đàn ông như mình còn phải gục ngã, huống hồ là chị mong manh yếu đuối.

Mọi thứ kết thúc rồi. Sự việc đã đi quá xa, khó có thể níu lại được nữa..

Hiện tại, thứ mình có thể làm được chỉ là cố gắng chấp nhận sự thật, dù biết rằng phần đời còn lại có lẽ phải sống trong sự dằn vặt và tiếc hận khó nguôi.

Mang theo quyết tâm vứt bỏ tất cả lại phía sau, mình nén đau lên xe, nổ máy chuẩn bị phóng đi nhưng không kiềm được lại ngoái đầu nhìn lần cuối. Và sai lầm bắt đầu từ đây.

Không nhìn thì thôi, vừa ngó vào cơn giận trong mình bỗng bùng lên dữ dội, thiêu rụi thần trí. Tựa thằng điên, mình vứt xe ngã chõng chơ ra đất, tay vớ vội khúc tầm vông ngoài sân rồi chạy ào vào, chân đạp cửa, miệng không ngừng gào thét.

– Mở cửa! Chị mở cửa cho em..

Tiếng cười đùa trong phòng im bặt, thay vào đó là sự im lặng đáng sợ, càng làm mình điên tiết thêm.

– Mở cửa ra..

Sự giận dữ, nhất là giận đến mức không còn tỉnh táo thì thật đáng sợ. Mình giống như hóa thành siêu nhân vậy, đấm đá điên cuồng vào cửa, chả đau mảy may. Chắc dây thần kinh cảm giác bị tê liệt rồi.

Cái cửa lúc thường chẳng lấy gì làm chắc chắn, đứng trước sự công phá chả biết mệt mỏi của thằng khùng lên cơn như mình lại càng thêm mong manh. Chưa được mười giây, nó đã tanh bành.

Mình bước vào, tay thít chặt khúc tầm vông đến nổi gân, miệng thở hồng hộc.

Hiện trạng trước mắt còn hơn cả sức tưởng tượng. Chị Diễm ngồi trên giường, quần áo xộc xệch, đầu tóc rối tung. Mặt chị biến sắc, đôi mắt nai mở to nhìn mình trân trối. Mình đọc được trong mắt chị sự kinh ngạc, bối rối và sợ hãi.

– Nó đâu? Kia phải không? – Lửa giận càng thêm phủ mờ tâm trí, mình gằn giọng.

Hỏi cho có hỏi, mình thừa biết cái đống lù lù quấn chặt trong mền kia là gì. Thế nên miệng hỏi, nhưng chân đã lập tức đến gần.

– Từ từ… T nghe chị giải thích.. không phải như T nghĩ đâu…

Chị hoảng hốt nhoài người ôm chặt mình, rối rít phân bua.

– Chị không cần giải thích, em hiểu mà!

Mặc chị nài kéo, mình xăm xăm bước đến, kéo phăng cái mền ra, tay kia giơ cao khúc tầm vông định đập mạnh xuống.

Nhưng rồi tay mình khựng lại, miệng há hốc, mắt nháy liên tục vì khó tin.

Khi lớp mền vừa rớt xuống, bên trong nhô ra mái tóc ngắn màu đỏ tím, gương mặt xinh đẹp tái nhợt và ánh mắt thất thần.

“Cộp!”

Khúc tầm vông rơi xuống từ cánh tay buông thõng của mình. Miệng thẫn thờ lẩm bẩm:

– Hai người… làm cái trò gì vậy..?

– Chưa hiểu sao còn hỏi? Suýt nữa T đánh chết Uyên rồi biết không hả?

Em Uyên nhảy xuống giường, tay vừa vuốt vuốt tóc để che sự thảng thốt vẫn còn đọng lại trên mặt vừa nói.

Chị Diễm sửa lại đầu tóc quần áo xong thì tựa lưng vào vách, ái ngại nhìn mình.

Trải qua tình huống dở khóc dở cười, bao nhiêu sức lực của mình chợt bay biến đâu mất, chỉ còn lại sự mệt mỏi, ỉu xìu như cọng bún ngồi phịch ra giường. Miệng méo xệch:

– Giỡn kiểu này có ngày xảy ra án mạng đó. Ai đầu têu vậy?

Không cần tốn một giây động não cũng biết được trò này do em Uyên nghĩ ra. Nhưng lúc này mình bấn loạn quá rồi, chả thể nghĩ được quái gì. Trong lòng vừa giận vừa mừng, lại thấy quê quê, quá nhiều cảm xúc đan xen lẫn lộn. Có trải qua nhiều cung bậc cảm xúc thế này mới biết được nó ảnh hưởng đến sức khỏe con người ghê gớm cỡ nào.

– T giận hả? – Chị Diễm không đáp mà hơi rụt rè hỏi.
– Không. Giỡn vui mà, có gì đâu giận! – Mình cười méo xệch.

Chị chịu nói chuyện với mình là mừng còn hơn ông bà sống lại rồi, làm gì dám trách.

– Xạo, không giận mà cười gì kì vậy? Cười tươi lên coi! – Em Uyên tranh thủ chọc ngoáy.

Mình càng thêm toét miệng ra cười, hai hàm răng bên trong nghiến ken két.

– Chưa đạt lắm, cười lại đi! – Em Uyên vẫn chẳng chịu buông tha.

– Thôi, đừng chọc T nữa. T đi xa chắc mệt rồi, xuống sau rửa mặt đi, dính bụi quá chừng luôn kìa!

Một người đội lốt ác quỷ, người kia làm thiên thần, vừa đấm vừa xoa, xứng đôi thật.

Mình dợm bước ra ngoài thì lại nghe chị gọi:

– T cởi áo khoác ra, chị cất cho!

Mình làm theo như cái máy, đón nhận nụ cười ngọt ngào của chị, bước đi mà nghe hồn lâng lâng, vui không thể diễn tả. Quên luôn trò đùa quái ác vừa diễn ra.

Rửa mặt xong, chưa kịp vào thì mình đã bị em Uyên chặn ngang cửa.

– Vui lắm hả? – Ẻm hất mặt.
– Vui con khỉ! Giỡn quá đáng! – Mình trừng mắt.
– Có vay có trả, luật nhân quả thôi. – Ẻm nhún vai.
– Ừ, đừng quên Uyên cũng có phần… – Nói đến đây, nhận ra đã lỡ lời, mình không nói nữa.
– Uyên đang trả đây. – Mắt em Uyên thoáng buồn nhìn xa xa.

Im lặng một lúc, mình hỏi:

– Uyên nói đi mà, sao lại ở đây?

Em Uyên nhìn mình, chợt nhoẻn miệng:

– Giải quyết xong chuyện của hai người, Uyên mới yên tâm đi được chứ.
– Ừm.

Lời cảm ơn với em Uyên dường như chẳng mang bao nhiêu ý nghĩa, nên mình không nói ra.

– T vào trong với chị Diễm đi. Trách nhiệm của Uyên xong rồi, còn lại phụ thuộc vào T.

Em Uyên bước sang một bên, nhường đường cho mình.

– Uyên định làm gì? – Mình hỏi.
– Uyên còn ở lại ăn cơm, chưa đi bây giờ đâu, đừng lo! T vào nhanh đi. – Ẻm cười hối thúc. Nụ cười rạng rỡ nhất mình từng thấy ở em Uyên. Đẹp đến mức chói lóa.

Nhưng lúc này, mình không màng để ý đến nụ cười có phần kỳ lạ và không đúng lúc của ẻm. Mọi sự chú ý của mình đang dành hết cho cô gái mảnh mai đang ngồi trong kia.

Khi mình vào, chị Diễm đang đưa võng ở phòng khách. Thấy mình đi lên, chị bối rối thấy rõ, mắt cứ nhìn nơi bàn tay mân mê mấy sợi tóc, chẳng dám ngó mình lấy một cái.

Mình loay hoay đứng trước mặt chị, bao lời muốn nói mà lại chẳng mở miệng được. Cuối cùng lắp lắp:

– Chị…
– Gì T? – Như chỉ chờ có thế, chị ngước lên, đôi môi nhỏ nở nụ cười tươi hớp hồn mình.
– Em… Dì dượng đâu rồi chị? – Chả hiểu sao mình lại hỏi câu vớ vẩn này.
– Đi làm, chiều mới về. – Chắc cũng nhận ra sự bối rối của mình, chị chúm chím đáp.
– Chị… không lấy chồng hàn xẻng hả?

Lời ra khỏi miệng, có hối cũng đã muộn. Mình cũng không rõ mình đang nói quái quỷ gì nữa, đúng lúc quan trọng lại ngu vật vã, thèm tự đấm vào mặt vài phát cho tỉnh ra mà sợ chị tưởng mình khùng.

– T hỏi vậy là sao? Muốn chị lấy người khác lắm hả? – Nụ cười trên môi chị tắt ngấm.
– Đâu có, tất nhiên là không muốn rồi. Em giỡn thôi! – Mình vội vã phân bua.
– Hứ, giỡn gì mà giỡn. T muốn chị lấy người khác nên tới giờ này mới chịu xuống đây tìm chị.. – Mặt chị Diễm xịu xuống.

Đệt mợ, hôm trước cản hoài không được, quyết liệt đòi về nhà. Giờ quay ra trách mình không xuống tìm, đúng là 1001 kiểu trách móc của con gái. Khó đỡ thật!

Nghĩ vậy thôi, mình làm gì dám nói ra. Ngoài mặt giả lả:

– Thì giờ em xuống rồi nè. Bữa trước thấy chị giận quá, em muốn lắm mà không dám xuống, sợ chị thấy em rồi giận thêm nữa, ảnh hưởng sức khỏe..
– Chỉ giỏi cái miệng lẻo mép. Bé Uyên nói không sai chút nào! – Nghe mình nói vậy, chị tươi lên ngay nhưng vẫn trách móc.

– Chời, em nói thật mà! Mấy bữa nay em nhớ chị có ngủ được gì đâu! – Tuyệt chiêu nịnh luôn hiệu quả, không thể không xài.
– Xạo nữa! Nhớ chị

Open

Close


truyen hentai chi gaiTruyen gay sexnaruto chịch tsunadeTruyện hentai ahegao màu đẹptruyen sex me vo toitruyen tranh sex hentatruyensex co hinhTruyện sex sờ lồnTruyen hentai choi em hang xombu lon len dinhTruyện sex les nữtruyen 18 chi gaitruyenhentai18truyen hentai mau 18truyen hen tai narutotruyen sex bo chong nang dau moi nhattruyen hentai 7vien ngoc rongtruyen sex loan luan ditruyen hentai truong hocphim sex ma nu cuong damTruyện tranh sex lâu đài trên không trungtruyen sex dit metruyen địttruyen 18 chi dausex ngoc rongDoc truyen dit nhautruyen sex femdomdoc chuyen bo chong nang dautiểu long nữ sextruyen sex tuoi day thisac hiep tru tientruyện hiếp dâm em vợtruyện loạn luân mẹ con có thaidoc truyen kinh di 18truyen sex loan luan anh em ruottruyện sex bú vútruyen sex thu dam bang quan lotlàm tình với búp bê tình dụctruyen tranh sex bach tuyettruyen sex thien duong la daytruyen anh em dit nhauchuyen chong vang nhadoc truyen sex radiotruyện 18 ông giàtruyện tình cảm lãng mạn 18truyện tranh sắc hiệpdoc truyen hentai chú bạch tuộc may mắn chap 1chuyen sex ba giadoc truyenkhieudamtruyen tranh 18 co vo nho xukatruyen sex du con nittruyện sex updateTruyen liem lontruyen dit nhau haytruyen sex h sắc vua côn thịttruyện sex vợ chồng cuồng dâmsex bạch tuyết và bảy chú lùnhentai mau 3dtruyện tình yêu 18 haytruyen sex lo dittruyen xxx hoc sinhhentaj ngac rongtruyen sex 3dtruyện sex mẹ ngoại tìnhtruyen nguoi tinh 18bu lon suong nhat/category/truyen-18/truyen-xxx/bo chong va con dau quan hetruyen sex phong trotruyen sex chi dau e chongmua truyện hentaitruyện hientai nhật bảntruyen tranh hiếp dâmaiue okahentai truyen loan luanrướn người hôn đút sâuchuyen sec bo chong nang dauTruyen sex bo chong lam no le tinh ducTruyện sex ư..a,.ư tập thểtruyen sex vo bi ditdoc truyen sex loan luan voi thimtruyện 18 hàntruyen sex đit nhaubán truyện hentaisex bach tuyet va bay chu luntruyen sex ban cung loptruyen sex thuoc metruyện nung dem khuyaphim sex thay giao hiep dam nu sinhtruyen sex suong qua anh oiNguroi truyên Giông hentaitruyen sex me con dit nhautruyen nguoi dit dong vatdoc truyen hiep dam co giaoanh sex gai chuyen gioiswing doi vohiep dam em van phongxnxxx truyện hjentai dragonbalthac loan tuoi 17truyen ll xxx