Thông Tin Truyện
Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)
Ngày Đăng: 17-09-2016
Tình Trạng Hoàn Thành
Tủ Truyện Thêm Chương

Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

Chương bảy : Về nhà Trường học cách nhà Lăng Hồ Sung cũng khoảng hơn một giờ đồng hồ lộ trình , Lăng Hồ Sung còn chưa đến mười …

Đọc Tiếp DS Chương Bình Luận
4.0
1,050,008 total
5
80%
4
60%
3
40%
2
20%
1
15%

Chương bảy : Về nhà
Trường học cách nhà Lăng Hồ Sung cũng khoảng hơn một giờ đồng hồ lộ trình , Lăng Hồ Sung còn chưa đến mười hai giờ trưa thì cũng đã về nhà . Cha mẹ hắn là dân đánh cá , tại một lần thuyền của gia đình hắn ở giữa một cơn lốc bị thổi đến lật ngửa . Sau khi cha mẹ xảy ra tai nạn như thế đến ngay cả xác chết cũng không tìm được . Ngày đó vốn sư phụ dẫn hắn đi chợ để bán cá mới tránh được kiếp nạn . Sư phụ hắn vẫn luôn không có ý kết hôn , sau tai nạn đó thì cùng hắn sống cùng một chỗ . Nguyên lai bọn họ vốn lấy thuyền làm nhà, nhưng bởi niên kỷ hắn đã lớn thì đem thuyền bán đi ở trên mặt đất . Sư phụ hắn tại trấn nhỏ mở một nhà cho thuê sách , hai người sinh hoạt đều dựa vào nó mà duy trì. Lăng Hồ Sung lúc thời gian lên trung học thì nhà sách còn có thể duy trì đủ cho cả hai . Nhưng lên đến đại học lại không được nữa , bởi vậy hắn tại đại học phần rất lớn tiền sinh hoạt đều do hắn kiếm từ việc làm thêm.
Lăng Hồ Sung vừa vào trong nhà thì sư phụ hắn lập tức nhìn ra vẻ bất thường của hắn . Hắn bỏ cái túi xuống , sư phụ hắn đã hỏi :
-Ngươi không phải lúc trước nói trở về sẽ đem theo bạn gái ngươi ra mắt ta một chút sao ? Thế nào trở về lại chán nản vậy? Có phải hay không cha mẹ nàng không cho phép các ngươi ở cùng nhau ?
Lăng Hồ Sung làm vài cái động tác ưỡn ngực xoay người rồi ỉu xìu nói :
-Con cùng nàng đã không thể bên nhau rồi, lúc này đúng là triệt để xong rồi. Cha mẹ nàng chê con, nuôi không nổi con gái họ. Suy nghĩ chút thì cũng là gia đình họ tốt như vậy, ai cũng không muốn đem con gái bản thân mà gả cho một người nghèo khổ để tự mang vạ vào thân a.
Sư phụ hắn thấy hắn như vậy thì khuyên :
– Ngươi có thể nghĩ thế là được rồi, làm cha mẹ ai không muốn con cái bản thân có cuộc sống hạnh phúc ? Bọn họ làm vậy cũng đúng, ngươi cũng không nên đi oán hận bon họ đấy. Lấy nhân phẩm như ngươi còn sợ không có lão bà sao? Mạng của ngươi trong tướng mệnh ta đã tính chính xác là sẽ có trong tay không ít đàn bà đâu, nhưng nói đến cũng lạ, mạng của ngươi thế nào ta xem lại có chỗ không rõ ràng. Tuy mạng của ngươi sẽ có không ít , mà không, phải là rất nhiều đàn bà nhưng ngươi lại có một cái đại đại hung năm nay. Lại còn chí nguy đến tính mạng. Vì vậy ta đã dặn ngươi mấy lần. Ngươi tại năm nay vạn lần không được cùng người khác làm cái gì tranh đấu vô vị đâu đấy, đều là phải nhường một bước. Ta vì sao không cho ngươi đi làm những cái chuyện kia mà kiếm lớn? Chính là vì sợ ngươi xảy ra điều gì ngoài ý muốn. Bởi kiếm lớn thì ắt có hung hiểm rất lớn, chỉ cần yên ổn qua năm nay thì mọi chuyện sẽ là thuận buồm xuôi gió.
Lăng Hồ Sung là người văn minh đã được giáo dục rất nhiều trong trường học a ,đối với những lời này của sư phụ thì không thể nào tin nổi , nhưng lại không thể không nghe. Mà thanh niên đối với người già mà lải nhải thế này mãi thì rất là phản cảm, hơn nữa tâm tình hắn lại không tốt. Vì vậy hắn nói với sư phụ :
-Trong lòng con đang rất phiền muộn , muốn đi đến Quân Sơn cho khuây khỏa , hiện tại không có việc gì muốn con làm chứ?
Sư phụ hắn thấy hắn thực sự không vui nên nói :
-Ngươi đi giải phiền muộn ở đó cũng tốt, chỗ đấy không chỉ không khí trong lành, còn có rất nhiều danh lam thắng cảnh ,di tích cổ. Ngươi đi chơi một hồi biết đâu có thể gạt bỏ buồn bực trong lòng.
Lăng Hồ Sung thấy sư phụ đáp ứng thì cũng đi luôn.
Từ Nhạc Dương đến Quân Sơn có hơn mười cây số đường thủy, nhưng Lăng Hồ Sung sống ở cái trấn nhỏ này đi tới thì lại là gần. Lăng Hồ Sung đối với những người đánh cá đều là quen mặt, hắn hướng bọn họ mượn một cái thuyền nhỏ rồi hướng phía Quân Sơn chèo tới.
Tại phía nam trong Động Đình hồ có một ngọn núi bốn phía là nước hồ bao quanh, cùng với Nhạc Dương lâu cách thủy mà tương vọng (hai nơi đối diện nhau, có thể từ hai bên mà trông thấy nhau), nơi đây là chỗ văn nhân trí thức , nhà thơ thi sĩ qua nhiều thời kỳ đều vô cùng yêu thích du lãm đích thị là Quân Sơn. Nơi đây cảnh vật bên ngoài vốn đã mang vẻ thanh u thần bí . Huống hồ lại còn có rất nhiều truyền thuyết thần thoại về nơi này làm nó càng thêm thần bí tựa như : Nga Hoàng và Nữ Anh tuẫn phu (Nga Hoàng và Nữ Anh là hai con gái của vua Nghiêu đem gả cả cho vua Thuấn, và truyền ngôi cho ông này, lập nên nhà Ngu , tuẫn phu là chết theo chồng),Tần Hoàng phong sơn (Tần Thủy Hoàng phong tỏa núi này , không cho ai ra vào), Hán Vũ xạ giác ( Hán Vũ Đế săn bắn ) , Liễu Nghị truyền thư (cái này sẽ có câu chuyện ở dưới kể lại). Những câu chuyện thần thoại này đều đã lưu truyền từ rất lâu, làm cho Quân Dương cùng Nhạc Dương mang một màu sắc rất kỳ bí và lãng mạn.
Mà cái tên “Quân Sơn” còn nổi tiếng gắn liền với một sự tích.Tương truyền rằng hai nàng con gái Thuấn Đế là Nga Hoàng và Nữ Anh từng tới chỗ này, tuẫn phu chết rồi hóa làm nữ thần sông nơi đây. Sau đó thì Khuất Nguyên tới biết chuyện xưng hai nàng là “Tương Quân” ,nên người đời sau lấy tên này mà đặt cho ngọn núi gọi là “Quân Sơn”.
( Để rõ hơn về cái chuyện Nga Hoàng , Nữ Anh mình tra ra thế này , ai thích thì đọc , không thích thì bỏ qua. ^,^!
Khuất Nguyên tên Bình, biệt hiệu Linh Quân (340 TCN – 278 TCN) là một chính trị gia, một nhà thơ yêu nước nổi tiếng của Trung Quốc. Ông là người trong hoàng tộc nước Sở, làm chức Tả Đồ cho Sở Hoài Vương . Ông học rộng, nhớ dai, giỏi về chính trị, lại có tài văn chương. Lúc đầu ông được vua yêu quý, sau có quan lại ganh tài ông, tìm cách hãm hại. Vua Sở nghe lời gièm pha nên ghét ông. Ông âu sầu, ưu tư viết thiên Ly Tao để tả nỗi buồn bị vua bỏ.
Đến cuối đời ông bị vua Tương Vương (người nối ngôi Sở Hoài Vương) đày ra Giang Nam (phía nam sông Dương Tử) . Ông thất chí, tự cho mình là người trong sống trong thời đục, suốt ngày ca hát như người điên , làm bài phú ” Hoài Sa ” rồi ôm một phiến đá, gieo mình xuống sông Mịch La tự tử.
Khuất Nguyên một lần đi qua sông Tương nhớ đến Nga Hoàng và Nữ Anh tuẫn phu tại đây nên đã viết hai bài trong “Cửu ca” để ca ngợi hài bà, “Tương quân” ca ngợi Nga Hoàng, “Tương phu nhân” ca ngợi Nữ Anh.
Nga Hoàng và Nữ Anh, vốn đều là con của vua Nghiêu, được gả cho vua Thuấn. Sau vua Thuấn đi tuần phương Nam chết ở Thương Ngô. Nga Hoàng và Nữ Anh tìm đến khóc và nhảy xuống sông Tương tự tử.
Còn đây là bài thơ cho anh em nào thích ; ^^!
Tương Quân (Người dịch: Nhượng Tống)

Quân bất hành hề di do,
Kiển thuỳ lưu hề trung châu?
Mỹ yêu miễu hề nghi tu,
Bái ngô thừa hề quế chu.
Linh nguyên tương hề vô ba,
Sử giang thuỷ hề an lưu!
Vọng phu quân hề vị lai,
Xuy sâm si hề thuỳ tư!
Giá phi long hề bắc chinh,
Chiên ngô đạo hề Động Đình.
Bệ lệ bách hề huệ trừu,
Tôn kiêu hề lan tinh.
Vọng Sầm Dương hề cực phố,
Hoành đại giang hề dương linh.
Dương linh hề vị cực,
Nữ thiền viên hề vị dư thái tức.
Hoành lưu thế hề sàn viên,
Ẩn tư quân hề phi trắc.
Quế trạo hề lan duệ,
Trác băng hề tích tuyết.
Thái bệ lệ hề thuỷ trung,
Khiên phù dung hề mộc mạt.
Tâm bất đồng hề môi lao,
Ân bất thậm hề khinh tuyệt.
Thạch lai hề thiển thiển,
Phi long hề phiên phiên.
Giao bất trung hề oán trường,
Kỳ bất tín hề cáo dư dĩ bất nhàn.
Triều sính vụ hề giang cao,
Tịch nhị tiết hề bắc chử.
Điểu thứ hề ốc thượng,
Thuỷ chu hề đường hạ.
Quyên dư quyết hề giang trung,
Di dư bội hề lễ phố.
Thái phương châu hề đỗ nhược,
Tương dĩ di hề hạ nữ.
Thì bất khả hề tái đắc,
Liêu tiêu dao hề dung dữ.

Dùng dằng chúa chẳng chịu đi
Ai mời ở lại làm gì bãi trong?
Điểm trang càng đẹp lạ lùng
Ta buông thuyền quế giữa dòng chơi vơi
Sông đừng nổi sóng sông ơi
Để cho ngọn nước chảy xuôi một đường
Trông vời chúa chửa thấy sang
Véo von tiếng sáo, lòng vàng nhớ ai?
Rồng bay ta cưỡi ngang trời
Vòng đường sang Bắc qua chơi Động Đình
Bó nhài, buộc huệ xinh xinh
Nhởn nhơ trèo mộc, rập rình cờ lan
Bến Sầm trông với dặm ngàn
Ngang qua sông cả bàng hoàng nhớ mong
Nhớ mong mong nhớ não nùng
Con hầu cũng thấy mủi lòng cho ta
Thương thầm mến vụng xót xa
Gạt ngang nước mắt chan hoà tuôn rơi
Buồm lan chèo quế chơi vơi
Đẽo băng rẽ tuyết tìm người tình chung
Ngọn cây tìm hái sen hồng
Sói ngàn tìm bứt giữa dòng sông sâu
Lòng không yên, khó mối cầu
Ân tình không nặng tuyệt nhau là thường
Giữa sông ghềnh đá chắn ngang
Lưng trời rồng bạch nhẹ nhàng bay tung
Oán dài vì chẳng thực lòng
Hẹn sai lại đổ là không thì giờ
Sớm ra đồi bãi đợi chờ
Chiều về bến Bắc thẩn thơ một mình
Nóc nhà chim sẻ đậu quanh
Dưới thềm nước chảy mông mênh lạnh lùng
Bỏ rơi vòng ngọc giữa sông
Để quên đai ngọc quanh vùng bến xưa!
Mải thơm ta đứng thẫn thờ
Hoa thơm ta hái, sẽ đưa con hầu
Thời qua lấy lại được đâu
Lang thang thôi hãy gượng sầu làm khuây)

Quân Sơn vốn có ba mưới sáu đình , bốn mươi tám miếu , năm giếng , bốn đài cao cùng rất nhiều danh lam thắng cảnh , di tích cổ. Hiện đã tôn tạo có nơi an nghỉ của hai nàng Nga Hoàng và Nữ Anh, đền Tương Phi , giếng Liễu Nghị , đình truyền thư , đình xướng ca , lại có tháp chuông cùng di tích cổ .Song còn điều đặc biệt ở đây , đốt trúc nào cũng đều có một vết đốm nhỏ tương truyền chính là do nước mắt của hai nàng rơi lệ vì Thuấn Đế.
Lăng Hồ Sung mặc dù tay vẫn đều đặn chèo thuyền hướng phía Quân Sơn. Nhưng trong đầu hắn lúc này lại luôn nghĩ tới chuyện lúc sáng . Nghĩ đến chính bản thân không có tiền để đem Tiểu Mạn , hảo lão bà , về nhà lại làm hắn thêm u sầu . Hiện tại hắn hiểu rõ nàng chân tâm yêu hắn nhưng hiện tại biết mà cũng chẳng thể làm gì . Nàng tuy nói chỉ cần hắn buôn bán có lời chính là có hi vọng . Nhưng mấy năm tiếp theo hắn đi đâu kiếm nhiều tiền thế đây? Hắn không khỏi nhớ tới câu chuyện xưa Liễu Nghị truyền thư . Nếu như hắn bản thân bây giờ được người ta đưa cho một phong thư nhờ mang dùm như thế thì quá tốt , không chỉ có thể lấy được một đống tài phú , nhưng sướng hơn còn được ôm vào lòng thêm một lão bà xinh đẹp miễn phí ( >,<! , mình cũng muốn a ). Hắn khi còn rất bé đã nghe được cố sự này , nhưng đến giờ còn nhớ rõ .
Một người tên là Liễu Nghị , là một thư sinh do thi rớt nên đành hồi hương trở về. Trên đường trở về bến sông Tương, ghé ngang nhà trọ ở Kinh Dương để thăm hỏi người bạn đồng hương. Đường đi quạnh vắng, cát bụi gió bay, Nghị mấy lần phải nương lùm cây mà nghỉ. Đi đến địa phận tỉnh Thiểm Tây , thấy một thiếu nữ chăn dê bên đường, y xiêm tồi tàn rách nát . Vẻ nàng rầu rĩ, mắt biếc đăm đăm như đang trông ngóng đợi chờ ai. Nghị động lòng trắc ẩn, hỏi han cơ sự. Cô gái ôm mặt khóc nức nở, nghẹn ngào nói:
-Nguyên thiếp là con gái út của Long Quân ở Động Đình Hồ, nghe lời cha mẹ, kết duyên cùng con thứ của Long Xuyên. Chồng thiếp lêu lổng chơi bời, đắm say bọn tì nữ, nhẹ nghĩa vợ chồng, bạc tình ghét thiếp. Thiếp có đem chuyện thưa cùng bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng thiếp nuông con, giận thiếp, đầy đọa đến nỗi này.Trời đất mênh mang, quê thiếp Động Đình, chẳng biết phương nào! Xa xôi cách trở, quặn đau gan ruột từng cơn, không biết cách nào nhắn tin về nhà! Nếu có tiện đường ngang qua, dám phiền quân tử trao hộ phong thư, chẳng hay có được chăng?
Nghị cảm động, khẳng khái đáp:
-Tôi là kẻ đọc sách thánh hiền, có chút nghĩa khí, nghe cảnh ngộ nàng, máu nóng bốc lên, giận mình không có đôi cánh mà bay ngay đến chỗ nàng muốn gửi thư, chỉ hiềm Động Đình Hồ nước sâu thăm thẳm, loài người là giống trên cạn, làm sao mang thư xuống được? Nàng có cách gì, xin chỉ dẫn.
Thiếu nữ vừa khóc vừa cảm tạ:
-Quân tử có lòng giúp đỡ, tiện thiếp cảm tạ vô cùng. Đường xuống Động Đình cũng như trên cạn mà thôi. Phía nam hồ có cây quất lớn. Quân tử chỉ cần gõ vào thân cây ba tiếng, sẽ có người hướng dẫn xuống hồ một cách dễ dàng.
Nói rồi, lấy trong tay áo ra một phong thư, lạy mà trao cho Nghị, mắt đăm đăm nhìn về phương đông, lệ thảm sa mãi không thôi.
Nghị từ biệt, đi về hướng đông. Đi được mấy chục bước, ngoái nhìn lại, không thấy thiếu phụ và đàn dê đâu nữa.
Nghị ngừng lại Kinh Dương, ngủ với bạn một đêm. Hôm sau, lên đường, hơn một tháng về đến nhà. Sau đó, tìm đến Động Đình Hồ. Phía nam hồ quả có một cây quất cổ thụ. Gõ vào thân cây ba tiếng ứng theo lời nàng thì quả nhiên gặp được Long vương Động Đình .
Long Vương Động Đình nhận được tin thì vô cùng đau khổ . Hắn một mặt nhiệt tình khoản đại Liễu Nghị , cảm tạ hắn trượng nghĩa truyền thư , một mặt đem tin tức truyền vào trong nội cung . Ai ngờ tin này làm cho gia quyến Long Vương thương tâm khóc lóc lại kinh động làm đệ đệ Long Vương biết được . Người này vốn tên Tiền Đường , tính tình cương liệt khí khái . Biết cơ sự như vậy giận không kiềm chế được , hóa thành một con cự long xích huyết ( màu máu đỏ ) bay tới Thiểm Tây. Liền đem con trai Long Vương Kính Hà giết chết , rồi đem Long nữ đón về. Động Đình long cung một trận tưng bừng , thịnh yến cảm tạ Liễu Nghị . Tiền Đường mau miệng hướng Nghị cầu hôn cho cháu gái , mong hắn lấy Long nữ làm vợ vĩnh viễn kết thông gia. Liễu Nghị lại khước từ , nói sợ rằng quấy nhiễu Long nữ . Sau lại chứng kiến khuôn mặt đẹp của nàng lại có chút ân hận . Nhưng hắn không thể nói hai lời , đành cầm theo một đống trân bảo châu báu Long Vương đưa tăng ra khỏi hồ Động Đình về nhà.
Liễu Nghị sau khi về nhà , bán đi một phần quà biếu Long Vương lập tức trở thành một cự cự phú . Nhưng là cưới liền mấy thê tử sau đó đều không may yểu mệnh chết sớm. Không lâu sau hắn lại cưới một nữ tử họ Lư. Ngày đó khi hắn kết hôn trở lại động phòng tỉ mỉ nhìn ngắm , lại thấy mỹ nữ họ Lư phi thường giống Long nữ. Sau khi hỏi han mới biết thực sự là nàng, nguyên lai vì nhớ nhung Liễu Nghị , nàng mới lấy danh nghĩa họ Lư để kết hôn với chàng. Liễu Nghị hắn vô cùng vui sướng , từ đó về sau cùng Long nữ yêu nhau thắm thiết , sống một cuộc sống ung dung tự tại.
Lăng Hồ Sung rất hâm mộ Liễu Nghị , đưa một phong thư có ngay một đống châu báu lại còn được mỹ nữ. Chuyện tốt thế sao hắn không gặp chứ .
Hắn một bên tay chèo thuyền , một bên suy nghĩ miên man. Bởi vậy cũng không chú ý là thuyền đi theo hướng nào . Đúng lúc này thuyền “phịch” một tiếng liền đụng vào trên một vách đá. Hắn sực tỉnh nhanh chóng ngẩng lên mới phát hiện đã tới Quân Sơn. Chỉ bất quá nơi này là một vách núi đá cao và dốc , muốn từ chỗ này lên núi là vô kế khả thi. Bởi vậy hắn đã định đem thuyền quay đầu hướng phía khác để lên bờ.
Nhưng vừa lúc định quay thuyền, hắn lại ngửi thấy trận trận hương thơm dìu dịu ngây ngất say lòng từ trên vách núi truyền xuống. Mùi thơm như vậy khiến bụng hắn phải kêu lên “ùng ục” đầy bất mãn. Lúc này hắn mới nghĩ đến mình còn chưa có ăn điểm tâm sáng , ngay cả tối qua cũng chỉ là uống một chút rượu, nhưng lại còn phải hoạt động cả một buổi đêm. Hiện tại bây giờ đã là giữa trưa , bụng hắn nếu không làm phản như thế hẳn là có bệnh. Vì vậy hắn hướng chỗ phát ra mùi thơm chăm chú nhìn tới.

Các phần sau sẽ bắt đầu vào hành trình xuyên việt của Lăng Hồ Sung.

Hãy đóng góp ý kiến để giúp mình hoàn thiện câu chuyện nha

Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)
3.7 (6) votes


Leave a Comment

Open

Close


truyện đụ chótruyen xxxnung buomĐoc truyên hentai online anime bú sữa nư sinhtruyen hentai mau hay nhattruyện gaysextruyen hiep dam me ketruyen ham muon tiem anTruyen hentai loan luan liem assttuyen dit nhautruyen nhin trom gai tamtruyen 18+ tu thien baotruyen sex anh chongtruyện sex kích dụctruyen sex nhin len chi thu damtruyen hentai full mautruyen kinh di 18truyen 18 nhe nhangtruyen sex mo hen metruyen ngu voi em votruyen hentai dichTruyen tranh sextruyen 18 3dtruyện sex ỷ thiên đồ long kýdieu thuyen sextruyen hentai cuong bucXxx truyen tranhtruyen sex dit thimtruyen sex em muon ngu voi anhtruyen sex bo hiep con gaiTruyện sex lỗ đítgia sư hentaisex bach tuyet va tho sanlồn truyệntruyen sex Kể sơ qua cuộc sống của tôi. Tôi là trai 18, vừa kết năm nhất đại học, cao 1m68, không đẹp trai quá gọi là đủ dùngtruyên mầuhentai nhìu tâptruyen sex chi thuytruyen 18 vung tromtruyen18.mobichaien nổi giậntruyện sex gay hentaitruyen hentai loan luan haychuyện bú lồnhentai lien minh huyen thoaitruyen sex hoi xuantruyen 18 loan luan chi emtruyen sex chi ho toiTruyện hentai màu bodysuitchuyen sex chi votruyen thac loan 2truyen sex 7vien ngoc rongtruyện 18 hotảnh sex nữ sinh lớp 8hentai 3d truyentruyen xx haydoc truyen sex co anhanh re dit em dautruyen sex hentailtruyện hentai cô giáotruyen loan luan me con haytruyen sex loan luan ca nhatruyen sex bac si phu khoatruyen ehntaitruyen sex gay dâmtruyen hentai loanluantruyen sex bu lon me votruyen sex doi vo chongtruyen sex ba chitruyen sex dong vat/chuong/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh-chuong-52-tra-truoc-mot-chut-loi-nhuan/truyện sex cô giáo thảotruyen hientai mauđọc truyện sex cô giáo thảo